Trước trận đấu tại FA Cup cùng Bournemouth, Jack Wilshere chia sẻ về khát khao và những điều anh đã học được sau những thăng trầm trong sự nghiệp.
Khi Jack Wilshere đang suy nghĩ về bến đỗ tiếp theo của mình, suy nghĩ về việc thêm lần nữa lọt vào bán kết FA Cup và sau đó giành thêm chiếc cúp nữa chợt hiện ra. “Ở nhà tôi, theo dõi FA Cup luôn là một việc quan trọng. Là một cổ động viên West Ham từ nhỏ, tôi luôn nhớ khi họ lọt vào chung kết và thất bại bởi cú nã đại bác của Stevie GG”, anh nhớ về trận chung kết FA Cup 2006. “Giấc mơ của tôi là thi đấu ở trận chung kết chứ chưa nói đến việc may mắn hai lần nâng cúp”.
Bournemouth - đội bóng mà Wilshere khoác áo từ tháng 1 đến hết mùa giải này - là CLB duy nhất không thuộc Premier League vẫn trụ lại ở giải đấu. Với Wilshere, FA Cup là những kỷ niệm ngọt ngào với hai lần anh cùng Arsenal giành chức vô địch vào các năm 2014 và 2015. Nhớ lại những kỷ niệm ấy, điều gì hiện ra đầu tiên trong đầu tiền vệ người Anh? “Đó là những buổi tiệc sau đó”, anh bật cười.
“Với Arsenal đó luôn là giải đấu đặc biệt. Tôi thi đấu ở đó từ năm 17 tuổi và luôn trào dâng cảm xúc đặc biệt mỗi khi chuẩn bị đá FA Cup, đặc biệt khi chúng tôi đối các đội yếu hơn ở những vòng đầu, vì HLV trưởng luôn sử dụng các cầu thủ trẻ. Hiện tại thì cảm giác của tôi hơi khác vì ở Arsenal, 95% thời gian bạn là ứng cử viên trong bất cức trận đấu FA Cup nào, song ở trận này chúng tôi (Bournemouth) bước vào với tư cách cửa dưới”.
Bournemouth sẽ tiếp đón người hàng xóm Southampton với hy vọng lần đầu tiên lọt vào vòng bán kết. Trước khi trở lại Bournemouth, Wilshere nhận được sự quan tâm từ MLS, Trung Đông và HLV Mick McCarthy - người đã hy vọng đưa anh tới Cyprus thi đấu cho Apoel Nicosia. Wilshere mở lòng với những thử thách mới ở nước ngoài, song về cơ bản anh vẫn quyết tâm chứng minh bản thân ở quê hương.
“Tôi cảm thấy mình chưa thể kết thúc sự nghiệp được. Ý tôi là tôi biết mình không còn trẻ, song tôi mới chỉ 29 và vẫn còn nhiều thời gian để cống hiến cho bất cứ đội bóng nào. Tôi vẫn khát khao và đi tập mỗi ngày với thái độ như khi mới 20 - 21. Tôi muốn đến và ở lại đội, và tôi biết mình phải tập chuẩn, sống chuẩn. Và tôi cảm thấy mình đang làm điều đó”.
Wilshere rơi West Ham vào tháng 10 năm ngoái. Và anh cảm thấy mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành ở Bournemouth sau khi chấn thương chân khiến anh phải rời đội 4 năm trước. “Tôi hiểu cơ thể mình và không ai hiểu nó rõ hơn tôi - kể cả các bác sĩ, chuyên gia y tế, các HLV,… Tôi thành thật với chính mình tôi cho bản thân cơ hội tốt nhất và để nói về một điều tôi đã rút ra được thì đó là lắng nghe cơ thể nhiều hơn và tôn trọng nó. Tôi đã học được rằng cơ thể mình có thể và không thể làm gì, dù bài học khá đắt giá”.
xem tin: https://tipkeomoingay.club/ac-milan-vs-manchester-united-tip-keo-thom-ngay-19-03-2021-europa-league.html
Từng là một thần đồng sáng giá bậc nhất của nước Anh, liệu Wilshere - lần gần nhất khoác áo đội tuyển Anh là thất bại Iceland ở Euro 2016 - có thể tham dự một giải đấu lớn nữa đang cận kề hay không? “Không. Tôi đã đạt được giấc mơ từ khi còn nhỏ là thi đấu cho đội tuyển quốc gia và tôi còn may mắn là đại diện cho đất nước ở hai giải đấu lớn. Có lẽ điều khiến tôi đau lòng là không được tham dự World Cup 2018 vì tôi cảm thấy mình đã nỗ lực đủ để có tên trong danh sách”, Wilshere chia sẻ.
Anh tiếp tục: “Nghe này, mỗi HLV có cách nghĩ khác nhau và quan điểm lựa chọn đội hình khác nhau. Và đội tuyển đã thi đấu thành công ở giải đấu ấy. Trước giải, tôi hơi tức giận và khó chịu, nhưng không lâu sau tôi lại giống như bất cứ cổ động viên Anh nào là cổ vũ cho đội tuyển. Họ có một tập thể trẻ có trình độ và bạn có thể thấy HLV trưởng đang cố gắng làm gì. Tôi mong những điều tốt đẹp nhất đến với họ và mùa hè tới tôi nghĩ chúng tôi có cơ hội để gặt hái thành công. Còn tôi chỉ tập trung vào bản thân và cho mọi người thấy mình có thể làm gì”.
Khi Jack Wilshere đang suy nghĩ về bến đỗ tiếp theo của mình, suy nghĩ về việc thêm lần nữa lọt vào bán kết FA Cup và sau đó giành thêm chiếc cúp nữa chợt hiện ra. “Ở nhà tôi, theo dõi FA Cup luôn là một việc quan trọng. Là một cổ động viên West Ham từ nhỏ, tôi luôn nhớ khi họ lọt vào chung kết và thất bại bởi cú nã đại bác của Stevie GG”, anh nhớ về trận chung kết FA Cup 2006. “Giấc mơ của tôi là thi đấu ở trận chung kết chứ chưa nói đến việc may mắn hai lần nâng cúp”.
Bournemouth - đội bóng mà Wilshere khoác áo từ tháng 1 đến hết mùa giải này - là CLB duy nhất không thuộc Premier League vẫn trụ lại ở giải đấu. Với Wilshere, FA Cup là những kỷ niệm ngọt ngào với hai lần anh cùng Arsenal giành chức vô địch vào các năm 2014 và 2015. Nhớ lại những kỷ niệm ấy, điều gì hiện ra đầu tiên trong đầu tiền vệ người Anh? “Đó là những buổi tiệc sau đó”, anh bật cười.
“Với Arsenal đó luôn là giải đấu đặc biệt. Tôi thi đấu ở đó từ năm 17 tuổi và luôn trào dâng cảm xúc đặc biệt mỗi khi chuẩn bị đá FA Cup, đặc biệt khi chúng tôi đối các đội yếu hơn ở những vòng đầu, vì HLV trưởng luôn sử dụng các cầu thủ trẻ. Hiện tại thì cảm giác của tôi hơi khác vì ở Arsenal, 95% thời gian bạn là ứng cử viên trong bất cức trận đấu FA Cup nào, song ở trận này chúng tôi (Bournemouth) bước vào với tư cách cửa dưới”.
Bournemouth sẽ tiếp đón người hàng xóm Southampton với hy vọng lần đầu tiên lọt vào vòng bán kết. Trước khi trở lại Bournemouth, Wilshere nhận được sự quan tâm từ MLS, Trung Đông và HLV Mick McCarthy - người đã hy vọng đưa anh tới Cyprus thi đấu cho Apoel Nicosia. Wilshere mở lòng với những thử thách mới ở nước ngoài, song về cơ bản anh vẫn quyết tâm chứng minh bản thân ở quê hương.
“Tôi cảm thấy mình chưa thể kết thúc sự nghiệp được. Ý tôi là tôi biết mình không còn trẻ, song tôi mới chỉ 29 và vẫn còn nhiều thời gian để cống hiến cho bất cứ đội bóng nào. Tôi vẫn khát khao và đi tập mỗi ngày với thái độ như khi mới 20 - 21. Tôi muốn đến và ở lại đội, và tôi biết mình phải tập chuẩn, sống chuẩn. Và tôi cảm thấy mình đang làm điều đó”.
Wilshere rơi West Ham vào tháng 10 năm ngoái. Và anh cảm thấy mình còn nhiệm vụ chưa hoàn thành ở Bournemouth sau khi chấn thương chân khiến anh phải rời đội 4 năm trước. “Tôi hiểu cơ thể mình và không ai hiểu nó rõ hơn tôi - kể cả các bác sĩ, chuyên gia y tế, các HLV,… Tôi thành thật với chính mình tôi cho bản thân cơ hội tốt nhất và để nói về một điều tôi đã rút ra được thì đó là lắng nghe cơ thể nhiều hơn và tôn trọng nó. Tôi đã học được rằng cơ thể mình có thể và không thể làm gì, dù bài học khá đắt giá”.
xem tin: https://tipkeomoingay.club/ac-milan-vs-manchester-united-tip-keo-thom-ngay-19-03-2021-europa-league.html
Từng là một thần đồng sáng giá bậc nhất của nước Anh, liệu Wilshere - lần gần nhất khoác áo đội tuyển Anh là thất bại Iceland ở Euro 2016 - có thể tham dự một giải đấu lớn nữa đang cận kề hay không? “Không. Tôi đã đạt được giấc mơ từ khi còn nhỏ là thi đấu cho đội tuyển quốc gia và tôi còn may mắn là đại diện cho đất nước ở hai giải đấu lớn. Có lẽ điều khiến tôi đau lòng là không được tham dự World Cup 2018 vì tôi cảm thấy mình đã nỗ lực đủ để có tên trong danh sách”, Wilshere chia sẻ.
Anh tiếp tục: “Nghe này, mỗi HLV có cách nghĩ khác nhau và quan điểm lựa chọn đội hình khác nhau. Và đội tuyển đã thi đấu thành công ở giải đấu ấy. Trước giải, tôi hơi tức giận và khó chịu, nhưng không lâu sau tôi lại giống như bất cứ cổ động viên Anh nào là cổ vũ cho đội tuyển. Họ có một tập thể trẻ có trình độ và bạn có thể thấy HLV trưởng đang cố gắng làm gì. Tôi mong những điều tốt đẹp nhất đến với họ và mùa hè tới tôi nghĩ chúng tôi có cơ hội để gặt hái thành công. Còn tôi chỉ tập trung vào bản thân và cho mọi người thấy mình có thể làm gì”.